Từ "cãi bướng" trong tiếng Việt có nghĩa là tranh luận, phản bác một cách ngoan cố, không chịu lắng nghe ý kiến của người khác hoặc không chịu chấp nhận sự thật. Thường thì người cãi bướng sẽ không có lý do hợp lý để biện minh cho quan điểm của mình, mà chỉ đơn giản là muốn khẳng định mình đúng hoặc không muốn thừa nhận sai lầm.
Câu đơn giản: "Khi thầy giáo nói rằng em làm bài sai, em không nghe mà còn cãi bướng."
Câu nâng cao: "Dù đã được nhiều người khuyên bảo, nhưng anh ấy vẫn cãi bướng và khăng khăng giữ quan điểm của mình."
"Cãi bướng" là một từ có nghĩa tiêu cực, chỉ những hành vi không lắng nghe ý kiến, không chấp nhận sự thật.